Tôi đã quên thuốc lá có mùi vị gì


Tôi không thể nhớ được lần cuối tôi hút một điếu thuốc lá thật là khi nào. Thực lòng mà nói thì, tôi cũng không muốn nhớ lại. Nếu như tôi đi chơi với bạn và họ nhờ cầm hộ điếu thuốc, dù chỉ một hai giây thôi, tôi cũng sẽ từ chối. Tôi không thích cầm chúng nữa, chúng có mùi thật khó chịu và thứ mùi đó sẽ dây lại trên đầu ngón tay của tôi. Tới nay, tôi đã dùng thuốc lá điện tử thay cho thuốc lá được tám tháng rồi, và đôi khi nó khiến việc quên đi cảm giác hút thuốc lá trước đây dễ dàng hơn. Cuộc sống của tôi đã đi đến mức tôi thậm chí không còn nghĩ đến cảm giác hút thuốc lá trước đây là thế nào nữa - cho đến khi tôi được nhắc nhở nếu không hút chúng thì cuộc đời sẽ đi đến đâu.




Hôm trước, tôi dắt chú chó của mình ra công viên đi dạo. Tôi cầm theo Vapor Zeus, thiết bị thuốc lá điện tử đáng tin cậy đã giúp tôi bỏ thuốc lá nữa. Chú chó của tôi, Maggie là giống whippet lai, và nó lúc nào cũng thừa năng lượng, nên tôi muốn cho nó vận động để tiêu bớt năng lượng dư thừa. Tôi đã không đi dạo khoảng một năm rồi. Tôi nhớ không nhầm thì lần cuối tôi đi bộ là khi đang cố bắt xe bus CTA ở Chicago. Những chiếc xe mà hồi đó có dòng chứ “Vaping: vẫn là một loại nghiện” dán ở đằng sau để phục vụ cho chiến dịch chống vape ở Chicago ấy. Tôi cũng nên cảm ơn những chiếc xe đó một lần.




Tôi có thể cùng đi dạo với chú chó của mình mà không thấy bị hụt hơi, khó thở
Tôi có thể cùng đi dạo với chú chó của mình mà không thấy bị hụt hơi, khó thở



Khi mới bắt đầu buổi đi dạo với chú chó năng động của mình ở công viên vào Chủ nhật, tôi chú ý rằng bản thân đã dự tính mình sẽ dừng lại trước khi cơ thể muốn thế. Não bộ tôi đã chuẩn bị tình huống dừng lại và đứng thở nặng nhọc sau khoảng hơn một đoạn đường ngắn, nhưng tôi không cần phải làm thế. Tôi cứ đi tiếp, đi tiếp và tiếp đến khi tôi đã đi được quá nửa đoạn đường dành cho người đi bộ quanh công viên. Tôi không cần phải thúc ép cơ thể mình, chính cơ thể tôi đã thúc ép tôi tiếp tục.




Kết thúc buổi đi bộ, tôi đã thở rất dồn dập, nhưng tôi không bị hụt hơi. Tôi cảm giác lồng ngực đang nở ra, mạch máu hai chân rộn lên. Đó là lúc tôi nhận ra sự khác biệt. Khi tôi vẫn đang hút thuốc, tôi không thể chạy quá khoảng cách một khu nhà mà không bị hụt hơi. Tôi bị khó thở khi chạy lên bậc thang lúc đi đón tàu. Tôi biết khoa học ở Mỹ vẫn chưa nắm bắt được hoàn toàn những tiềm năng lợi ích của thuốc lá điện tử. Tôi không phải một nhà khoa học, nhưng tôi có thể nói với bạn: tôi có thể chạy và đi xe đạp mà không bị hụt hơi hay khó thở. Và đó là những điều tôi không thể làm khi hút thuốc.




Tham gia các hoạt động ngoài trời thoải mái hơn
Tham gia các hoạt động ngoài trời thoải mái hơn



Bạn đã thay đổi gì từ sau khi đổi sang thuốc lá điện tử chưa? Tôi không chỉ nói về việc quần áo của bạn có mùi tốt hơn, và miệng của bạn không có mùi như cái gạt tàn đầy. Bạn đã chú ý thấy những lợi ích đáng ngạc nhiên của thuốc lá điện tử chưa? Hãy kể lại những điều đó với chúng tôi dưới phần bình luận nhé. Vì nếu khoa học không thể kể ra những câu chuyện này, thì chúng ta sẽ làm.


Bình luận

Không có bình luận nào cho bài viết.

Viết bình luận